Fan, vb. 1) to blow as with a fan: Ven. 52. Ven. 52 Mids. III, 1, 176. III, 2, 142. All's III, 2, 128. Wint. IV, 4, 375. H5 III Chor. 6 (O. Edd. “fayning).” IV, 1, 212. Cor. III, 3, 127. Mcb. I, 2, 50.
2) to winnow, to try: “the love I bear him made me to f. you thus,” Cymb. I, 6, 177.